Thể Loại

Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2011

MỘT VONG LINH LẠC LỐI

Trong loạt bài những cuộc mạn đàm thân mật với thế giới bên kia

ImageTrong các buổi hội kiến về thông linh, người ta luôn hỏi chúng tôi dùng cách thức nào để có thể phát triển khả năng thông công ? - Tất cả mọi người đếu có khả năng thông công (đều là đồng tử), và trước hết phải có am hiểu về hiện tượng này thì chúng ta mới có thể khởi đầu công việc đó.Do vậy, chúng tôi khuyên hãy đọc quyển Livre des médium (Cuốn sách của các đồng tử) của Allan Kardec, đó là bước đầu tiên để có được hiểu biết về hiện tượng này.

Và tiếp đó, sự kiên nhẫn và biết lắng nghe các đồng tử chuyên nghiệp hơn sẽ cho phép phát triển thêm khả năng thông công này. Trong ví dụ dưới đây, chúng tôi giới thiệu một đồng tử tập sự ở bước đầu giao tiếp với một linh hồn đã thoát tục. Vong linh này tuy biết mình đã chết, nhưng không biết mình ở đâu, và theo hắn thì hắn ta hoàn toàn lạc lối trong cỏi u minh. Lòng ăn năn về những tội lỗi đã mắc phải trong kiếp sống dưới trần gian cản trở hắn đi về phía ánh sáng và gặp vô số các linh hồn khác xung quanh. Hắn ta thấy rất khó để có thể biểu đạt, và thay cho việc gửi đến đồng tữ lời nói, hắn tạo cho người đồng tữ các cảm giác.

Chủ tọa của buổi lễ yêu cầu đồng tử tả những gì anh ta thấy:

- Tôi thấy những màu sắc tím ngắt và những khuôn mặt.

Các khuôn mặt mà bạn thấy là các vong linh đấy. Họ đến đây vì một người ở phòng này. Hãy gọi thần minh hướng đạo của mình đi, bạn chắc phải có điều gì để nói.

- Tôi nghe thấy tiếng nói “Hãy kiên nhẫn”, tôi cảm thấy rất nóng.

Có một vong linh ở gần bạn, anh ta đến vì một người trong phòng này, và muốn biểu hiện mình qua bạn. Hãy để anh ta làm việc ấy, hãy tin tưởng, hãy biểu lộ các ý nghĩ của anh ta đi.

- Rất khó để nói, tôi cảm thấy khó chịu. Tôi có cảm tưởng như có một cái gì đó đang len vào mình, điều đó thật khó chịu.

Hãy để vong linh đó được biểu lộ , bạn hãy miêu tả các cảm giác mà bạn có đi.

- Một cảm giác rất mạnh và khó chịu, tôi cảm thấy nghẹt thở, rất nóng, tôi cảm tưởng hình như bị vong linh đó chẹn lấy họng .

Cứ để anh ta làm, vong linh này có nhu cầu được nói, được trao đổi một điều gì đó. Anh ta đã đến đây rất sớm. Hãy tả cho chúng tôi cảm giác mà anh ta làm cho bạn cảm thấy đi.

- Anh ta rất buồn, anh ta nói là anh ta rất buồn vì anh ta đã ra đi và anh ta rất thương mến con người ấy. Anh ta đã để lại cô ấy ở trần gian. Anh ta cầu xin được tha thứ, anh ta rất đau khổ.

Bạn hãy đề nghị anh ta cầu nguyện.

- Anh ta nói là anh ta đang cầu nguyện ; tôi thấy hình như anh ta đã khuây khỏa đôi chút, các cảm giác đã bớt khó chịu hơn. Anh ta hối tiếc về những việc đã làm, và anh ta rất muốn như thế.

Hãy nói với anh ta là sự tha thứ dành cho tất cả mọi người. Thượng đế tha thứ cho tất cả các đứa con của người, tất cả không có một ngoại lệ nào hết, và cả cho bạn nữa, người anh em ạ, dù bạn đã làm gì đi chăng nữa; bạn cảm thấy yên tâm rồi chứ?

- Anh ta cảm ơn tôi.

Bây giờ vong linh ấy phải đi rồi. Bạn đặt hai bàn tay xuống bàn và mở mắt ra.

Trong một lễ cầu hồn, có một vong linh đã tham gia đối thoại, hình như vong linh này đang lạc lối và đang đi tìm ánh sáng ; sau một tai nạn trên đường, anh ta đẵ đột ngột lìa trần. Đó là một cái chết bất đắc kỳ tử, và vong linh này, do không tin có một cuộc sống ở thế giới bên kia, luôn tự hỏi mình đang chờ cái gì.

Dưới đây là đối thoại giữa vong linh này và một đồng tử của hiệp hội, người ta sẽ giải thích trước hết cho anh ta biết là anh ta đã chết, tức là anh ta đã rời khỏi vỏ bọc trần thế của mình và anh ta cần phải tự tiến đến với các linh hồn khác.

Người đồng tử mà vong linh này nhập vào giải thích là trước hết cô ta thấy một con đường, trời đã bắt đầu tối, màn đêm đã buông xuống, và con đường hình như rất trơn. Sau đó vong linh nói rằng : « Có ai có thể nói cho tôi biết tại sao tôi đang ở trong bóng tối, và tại sao tôi không tiến thêm được chút nào nữa. Tất cả trở nên lạnh lẽo, tôi không biết mình đang ở đâu, tôi không thấy gì nữa cả, không còn ánh đèn pha nữa ... Đã quá muộn rồi và tôi phải đi thật gấp, nếu không, tôi sẽ không bao giờ tới nơi được ».

Khi đó người đồng tữ của hiệp hội hỏi : « Bạn đi đến đâu bây giờ ?

- Tôi có một việc rất quan trọng phải làm, và tôi đã ở lại bàn tiệc hơi lâu ; vậy cho nên bạn phải hiểu là tôi muốn rút ngắn đi thời giờ đã mất ; tôi đã hối hả, và rồi bỗng nhiên, tất cả trở nên hoàn toàn tối đen, tôi không hiểu nhưng tôi tin chắc rằng giờ đây tôi đã hoàn toàn lạc lối !

Bạn đã ở trong xe ô tô và đã gặp một tai nạn !

- Đúng, tôi đang lái xe, và con đường hoàn toàn thẳng tắp, tôi có thể chạy nhanh, nhưng mà giờ đây tôi trở thành gì vậy ? Tại sao tất cả lại tối đen vậy ?

Bạn đã gặp một tai nạn, và rời khỏi trần gian này rồi, bạn đã thoát xác.

- Vậy là tôi đã chết rồi ư!

Đúng, giờ bạn đã là một vong hồn. Giờ đây, qua triết lý thông linh học, người ta bảo cho biết rằng có một đời sống khác sau khi đã chết, một cuộc sống ở thể trạng linh hồn, đó là thể trạng mà bạn đang ở hiện nay đấy ?

- Thì ra vậy, tôi không biết điều ấy ; và tôi phãi làm gì bây giờ đây ?

Bạn phãi tự nâng mình cao hơn để mà tiến đến với các linh hồn khác. Bạn có thấy gì xung quanh bạn lúc này chưa ?

- Tôi thấy một đốm sáng nhỏ. Nó sáng rõ dần lên, và tôi nghe thấy người ta gọi tôi ; có nhiều người đang ở đó và họ chờ tôi. Tôi cần phải làm gì bây giờ ?

Họ ở đó để giúp đỡ bạn đấy, hãy tin tưởng vào họ, đừng e sợ nhé, họ ở đó với lòng bác ái. Hãy đến với họ đi.

- Tốt quá, tôi sẽ đến với họ, tôi tin tưởng ở họ.

Đúng đấy, hãy tin tưởng, đừng e sợ gì hết.

- Rất cảm ơn bạn đã giúp đỡ.

Trích "Un esprit perdu - Les commmunications reçues au CSL"
Dịch giả Lan Châu - NTT hiệu đính

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét