Thể Loại

Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2011

ĐỐI THOẠI VỚI VONG NHÂN

Trong loạt bài Những cuộc mạn đàm thân mật với Thế giới bên kia

(Buổi gọi hồn cô Clary M...)

Diễn giải : Cô Clary đã từng là một cô bé đáng yêu, cô mất năm 1850 khi mới 13 tuổi. Và từ đó cô trở thành thần minh hộ mệnh của gia đình, nơi thường tổ chức các buổi gọi hồn cô. Khi đó, cô thường có những cuộc đối thoại rất lý thú. Cuộc đối thoại giữa cô và chúng tôi dưới đây diễn ra vào ngày 12 tháng 1 năm 1857, qua trung gian là anh trai của cô với tư cách là đồng tử.

Hỏi: Cô có còn giữ được chính xác kỷ niệm nào về sự tồn tại của mình ở thế giới vật chất không?
Trả lời: Linh hồn nhìn thấy quá khứ hiện tại và một phần tương lai tuỳ theo mức độ hoàn thiện và gần với chúa Trời của mình.

Hỏi: Đòi hỏi về sự hoàn thiện ấy chỉ liên quan đến nhìn thấy tương lai hay còn liên quan đến cả hiện tại và quá khứ?
Trả lời: Linh hồn nhìn thấy tương lai rõ ràng hơn khi càng gần với Chúa Trời. Sau khi chết, linh hồn nhìn thấy bao quát toàn bộ những lần đầu thai trước, tất nhiên chỉ thấy những gì Chúa trời muốn. Do đó, linh hồn phải hoàn toàn theo Chúa Trời sau những lần đầu thai

Hỏi: Cô có thể cho biết khi nào cô sẽ đầu thai không?
Trả lời: Trong vòng 10 hoặc 100 năm tới.

Hỏi: Cô sẽ đầu thai lại thế giới này hay một thế giới khác?
Trả lời: Một thế giới khác.

Hỏi: Thế giới mà cô tới có những điều kiện giống như trái đất không hay tốt hơn hoặc xâú hơn?
Trả lời: Thế giới đó tốt hơn nhiều, ở đó mọi người đều hạnh phúc.

Hỏi: Vì cô đang ở đây với chúng tôi, cô có ở một nơi xác định không, và đó là chỗ nào?
Trả lời: tôi đang có vẻ ngoài là làn khí thanh khiết, và có thể nói rằng linh hồn tôi có thể trải ra rất rộng, và nhìn thấy nhiều điều. Tôi di chuyển tới đây với vận tốc của ý nghĩ. Hiện tôi đang đứng bên phải anh tôi và điều khiển tay anh ấy.

Hỏi: Với bề ngoài là thanh khí, cô có còn các cảm giác mang tính vật lý không ví như cảm giác nóng lạnh chẳng hạn?
Trả lời: Khi tôi quá nhớ đến thân thể của mình, tôi có một cảm giác gần như là người ta vừa cởi bỏ một chiếc áo khoác nặng nề, và tin rằng vẫn sẽ phải mặc lại nó vài lần nữa.

Hỏi: Cô vừa nói rằng cô di chuyển với vận tốc của suy nghĩ ; vậy ý nghĩ phải chăng chính là linh hồ tự giải thoát khỏi vỏ bọc của mình?
Trả lời: Đúng như vậy.

Hỏi: Khi ý nghĩ của cô đi đến một nơi nào đó, linh hồn của cô sẽ tự phân tách như thế nào?
Trả lời: Bề ngoài sẽ tan rã, chỉ có ý nghĩ là di chuyển.

Hỏi: Như vậy đó là năng lực tự phân tách, bản thể vẫn ở lại nơi của nó?
Trả lời: Hình dạng không phải là bản thể.

Hỏi: Vậy ý nghĩ sẽ hoạt động như thế nào, chẳng phải nó vẫn luôn cần có trung gian là vật chất hay sao?
Trả lời: Không phải như vậy.

Hỏi: Khi suy nghĩ phân tách và di chuyển, chẳng phải là cô sẽ không còn hoạt động qua trung gian là vật chất đó sao?
Trả lời: thanh khí phân rã đi sẽ tụ lại nơi ý nghĩ đi đến.

Hỏi: Cô mất khi mới 13 tuổi, vì sao cô có thể trả lời các câu hỏi hết sức trừu tượng này với những lời nói ngoài khả năng của một đứa trẻ lứa ở tuổi đó?
Trả lời: Linh hồn của tôi rất già dặn.

Hỏi: Cô có thể kể lại cho chúng tôi, trong những lần cô đầu thai, lần nào cô là người có hiểu biết nhất?
Trả lời: Khi tôi là một người đàn ông rất đạo mạo, sau đó tôi đã được đầu thai thành một cô bé mà nét mặt thể hiện cả tâm hồn trong sáng. Thương Đế đã bù trừ cho tôi.

Hỏi: Có thể nào chúng tôi nhìn thấy cô bây giờ không?
Trả lời: Các ông sẽ làm được điều đó

Hỏi: Làm thế nào để chúng tôi có thể nhìn thấy? Điều đó phụ thuộc vào chúng tôi,vào cô hay vào những người bí mật nào nữa?
Trả lời: Phụ thuộc vào các ông.

Hỏi: Chúng tôi sẽ phải đáp ứng những điều kiện gì để có được khả năng đó?
Trả lời: Các ông cần trầm tư một lúc với lòng nhiệt thành, nhưng đừng đến đông quá và mời tới đây một đồng tử như ông Home.

Trích “ Melle Clary D... evocation – La Revue Spirite 1858 “
Dịch giả Lan Châu – NTT hiệu chính.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét